Một mình mà không có bạn
Satoru nổi lên khỏi mặt nước, giờ đã ở phía bên kia của onsen và ngay trước mặt Suguru. Tóc trắng của cậu ướt sũng, những lọn tóc rũ xuống quanh mặt khi cậu ngước nhìn Suguru từ trong nước. Cậu trôi về phía trước, ngồi xuống bên trái Suguru, gần hơn rất nhiều so với khoảng cách Suguru đã chuẩn bị trong tâm trí. Suguru không thể nghĩ đến bất cứ điều gì khác ngoài việc cả hai đều đang khỏa thân, thầm cảm ơn và nguyền rủa làn hơi nước mù mịt che khuất mọi thứ có thể nhìn thấy. Tay Satoru bắt đầu vuốt ve cánh tay trái của Suguru đang đặt trên lưng ghế cậu ấy ngồi. Suguru nhìn chằm chằm vào bàn tay đó khi nó trượt lên, lên, lên, khum lấy bắp tay cậu rồi xoa tròn quanh vai.
“Anh đang làm gì vậy,” Suguru thì thầm, không thể kìm chế được.
Satoru không hề nao núng, nhìn chăm chú vào nơi bàn tay cậu chạm vào da Suguru. “Em căng thẳng quá, Suguru,” Satoru thì thầm đáp lại, nghiêng người lại gần Suguru khi tay cậu bắt đầu massage cơ thang vai, “thư giãn cho anh nhé.”