Tiêu thụ bạn
“Anh đang tàn nhẫn với cậu ấy đấy,” Shoko nói khi cả hai cùng nhìn Satoru vội vã rời đi trong sự lúng túng. Cô liếc nhìn Suguru và bắt gặp nụ cười độc ác cùng đôi mắt màu tử đinh hương tối sầm lại. Mắt và mũi cô nhăn lại vì khó chịu. Cô hút những viên trân châu tapioca từ trà sữa. Âm thanh duy nhất trên bàn là tiếng cô húp ừng ực trong im lặng. “Thế thì sao nếu tôi đang làm thế?” Suguru nhún vai thờ ơ, mắt nhìn về phía Shoko. “Cô định nói với cậu ấy à?” Anh thách thức cô với một hàng mày nhướn lên và giọng điệu khinh khỉnh. “...Không,” Shoko thở dài, đặt ly nước đã uống xong xuống. Cô quan sát khuôn mặt bạn mình, tìm kiếm sự hối hận hay tội lỗi, nhưng không tìm thấy gì trong mắt anh ta. Một cơn rùng mình chạy dọc cơ thể cô. “Anh là một thằng khốn nạn đáng sợ đấy, Suguru.”
hoặc
cái mà Suguru hẹn hò với ai đó để làm Satoru khó chịu